Khi bước chân vào cổng trường đại học ai cũng có ước mơ, hoài bão của riêng mình. Nhưng ra trường chúng ta mới biết “Đời không như là mơ”. Thực tế như vậy thì phải làm sao? Chẳng nhẽ ta chấp nhận nó và hủy hoại niềm tin của chính mình, của cả người thân, bạn bè, chấp nhận sự uổng phí của 4-5 năm học đại học hay sao? Ở thời điểm hiện nay tôi thấy rằng nếu không là “con cha cháu ông” thì phải có nhiều tiền làm phao cứu sinh cho tấm bằng đại học thì mới có hy vọng xin vào làm việc tại các cơ quan thuộc nguồn ngân sách nhà nước cấp.
Vốn học ngành lịch sử, khi ra trường tôi bắt đầu tìm con đường lập nghiệp trong hoàn cảnh không có người thân thích làm to cũng không có nhiều tiền lót tay để có thể kiếm được một việc tốt đúng chuyên ngành mình học. Vậy thì phải làm sao?
Nghĩ tới người thân và bạn bè đã từng tự hào khi mình đỗ vào đại học, tôi không cho phép bản thân thất vọng hay nản chí về thực tế đó. Tôi tự nghĩ: bốn năm học đại học chưa đem lại cho mình một công việc để giúp ích cho xã hội cũng như tạo cho bản thân có cuộc sống ổn định thì ít nhất cũng đào tạo cho ta phương pháp luận để suy nghĩ và hành động cũng như thấm nhuần đạo lý và cốt cách của một người có học thức. Với vốn liếng đó mà mình không tìm ra được cách thích ứng với hoàn cảnh xã hội mình đang sống thì thật là uổng công cha mẹ đã nuôi tôi ăn học suốt bốn năm.
Với suy nghĩ đó tôi đã gõ cửa rất nhiều nơi, làm qua rất nhiều việc. Từ đó phát triển nhiều mối quan hệ mới để kiếm việc phù hợp với chuyên ngành được đào tạo.
Sau 1 năm lăn lộn, tôi cũng tìm được công việc phù hợp với chuyên ngành mặc dù lương thấp hơn so với lúc tôi làm ở ngoài. Suốt thời gian làm việc đó, tôi biết rất nhiều công việc khác nhau ở nhiều lĩnh vực phù hợp với chuyên ngành của nhiều người ở các công ty, doanh nghiệp nhỏ.
Làm sao để không rơi vào thực tế học xong cầm tấm bằng đại học mà không có việc làm khi mà số lượng tân khoa tốt nghiệp hàng năm là không hề nhỏ? Theo kinh nghiệm bản thân, tôi thấy có thể rút ra một số điều mong giúp ích cho các bạn sinh viên.
Thứ nhất, các bạn không nên đặt cho mình ước mơ quá cao khi bước vào giảng đường đại học bởi ước mơ càng cao thì thất vọng càng lớn, hãy thiết thực hơn đối với cuộc sống.
Thứ hai,chúng ta phải biết tự lực khi đang là sinh viên. Bằng cách đi làm thêm để kiếm thêm thu nhập vừa tự lo phần nào cho cuộc sống bản thân vừa hiểu thêm cuộc sống của những người quanh ta. Qua đó phát triển các mối quan hệ công việc khi ra trường bởi xã hội mỗi người làm mỗi lĩnh vực, họ có nhiều mối quan hệ trong các lĩnh vực công việc khác nhau. Không nên nghĩ rằng mình học chuyên ngành này thì không có việc làm thêm phù hợp. Bản thân tôi học ngành khoa học cơ bản là ngành Lịch sử mà còn kiếm được việc làm thêm thì tôi nghĩ dù học chuyên ngành nào cũng có thể tìm được việc làm thêm để chủ động làm quen với cuộc sống và thiết lập các mối quan hệ, chứ không bị động trông chờ vào vận may khi ra trường.
Thứ ba,các tân cử nhân hãy chịu khó tìm việc làm ngay khi ra trường, việc gì cũng làm nếu gần với chuyên ngành của mình thì càng tốt. Không nên ở nhà chờ việc mà sinh ra tâm lý chán nản, bi quan.
Việc học trong trường cũng như ngoài xã hội là rất cần cho bản thân để nâng cao hiểu biết nói chung về xã hội cũng như hiểu sâu hơn về một chuyên ngành nào đó. Chúng ta đừng tạo dựng cho mình tâm lý học ngành này thì khi ra trường mình sẽ có một công việc xứng đáng với tấm bằng bởi suy nghĩ đó là chủ quan.
Phải lăn lộn vào cuộc sống mới tìm được những mối quan hệ tốt để chủ động tạo cơ hội công việc đến nhanh hơn với mình. Để thiết lập được những mối quan hệ tốt đẹp cũng là một quá trình phấn đấu và thật sự có thiện tâm với cuộc sống. Ông cha ta thường nói: “Ở hiền gặp lành”. Đấy cũng là lời khuyên chí lí xuất phát từ việc đúc kết kinh nghiệm trong cuộc sống. Tôi chiêm nghiệm điều đó là đúng, các bạn cứ hành động theo thiện tâm của mình, thành công sẽ đến với bạn.
Đắc Hoài